Thứ Tư, 25 tháng 5, 2022

Tâm tình tháng ngày

 Tâm tình tháng ngày

Tâm tình mãi lao đao
Lời thơ cứ tuôn trào
Sao không đầy nỗi nhớ!
Để tim nhói làm sao 

Âu thì đành phải tuân
Chấp nhận kiếp nhân trần
Thế thì thôi phải chớ!
Tiếng hát đã thôi ngân 

Bước chân giấu nét trào
Ngõ vắng buồn xanh xao
Có gì đâu mà ngỡ
Một chút ..nửa hanh hao

 Tay níu lấy cành hoa
Sắc vàng sao …thể nào!
Chúm chiếm ngày quên nở
Nặng lòng biết là bao

Xa

 Xa

 

Đã thật xa con dốc mòn tình tự
 Ánh mắt nào lay láy những buồn vương
..........

 Đường trơn ngược dốc..có còn ai đợi
 Phố núi buồn thiu ......ai dõi mắt tìm
..........

 Con đường xưa thu vàng cùng trụi lá
 Đông sắp về rồi lạnh lắm biết không!
.........

 Ta ngẫn ngơ trên vùng trời xa lạ
  Mắt dõi tìm một mầu mắt thân xưa

Những đoản khúc xa vời

 Những đoản khúc xa vời

 

Mây hờ hững
thả chiều ôm kỷ niệm
Ai nhớ gì về
những chuyến xe xưa

 Gió chợt nổi
thổi tàn hơi đốm lửa
Có nhạt nhoà
ký ức mấy lần mưa.....

.......

Tình yêu hởi
còn đâu năm tháng cũ
Thềm rêu xanh
choáng phủ mộng vào đời

 Có phải em
chỉ là cơn gió nhẹ
Mà đời trôi mãi
chẳng biết về đâu......

.......

Áo tím xưa
buồn chưa.. da diết
Mộng ban đầu
ai giấu nửa vành trăng 

Cho đến hôm nay
chiều còn tha thiết
Tím lòng ai
tím cả một vần thơ         THẾ THÔI ......

Có phải…

 Có phải…

Có phải ….
em chỉ là cơn gió nhẹ
Mà đời
…..trôi mãi chẳng biết về đâu

 Có phải …
em là vần thơ anh viết
Thủa ban đầu
…..da diết khắc ghi sâu

 Có phải …..
bây giờ nơi đây thiếu nắng
Nên vườn xưa
……khép lại ngại thân quen

Giấc mơ hoang

 Giấc mơ hoang

Em lạc giữa ngàn hoa
Em đi vào giấc mộng
Tiếng lòng anh dạo ấy
Điểm tô đôi má hồng

Xa xưa ..ngày xa xưa
Mộng lòng còn ngây dại
Ngõ mùa còn xôn xao
Chân trời cô gái nhỏ 

Chợt thấy đời hanh hao
Bây giờ sao chìm lắng
Chim sáo nhỏ bơ phờ
Giấc nồng mà thấy đắng

Bên triền dốc thật xưa
Áo ai tím trời hạ
Như chưa từng xót xa
Ngược bước..chiều xa lạ

Em vẫn còn trong mơ
Giữa ngàn hoa dị thảo
Gió đưa ngày thẩn thờ
Ai còn ai ….để nhớ



Sóng biển tím

 

Sóng biển tím

 Em vẫn thế theo mùa gió thổi

Biển mặn môi đủ mặn lắm rồi

Cho nhớ nhung vào sóng biển tím

Em khẽ khàng thôi cũng đủ đôi



Nắng tắt trên đồi

 

Nắng tắt trên đồi

Chiều nay nắng tắt trên đồi

    Em tìm anh biết phai phôi nơi nào

        Mây vừa rách nát làm sao

            Dốc xưa vườn cũ ai chào đón nhau



Bài thơ buồn cuối tháng tư

 


Bài thơ buồn cuối tháng tư

 Buồn..buồn lắm tháng tư về tới cửa
Cành Phượng xưa nát cánh tự thuở nào!
Ai ngắm mãi mà xoay theo chiều nhớ
Mà ngậm ngùi cho một tháng tư xưa

 Nghẹn ngào lắm..tháng tư mùa hạ cũ
Một lệnh truyền..buông súng..tan tác đau
Ai ngỡ ngàng ..mùa thi không đến nữa
Một tà áo trắng đẫm lệ buốt…Vâng!

 Đã hết hồn nhiên thời xanh tuổi ngọc
Gió mưa đời…bụi mù cánh hoa đan
Nhìn trở lại sân trường dầy máu lửa
Nát tan hết rồi.. mộng đã gấp trang 

Những tháng tư sau đậm màu đen đủi
Ôm hận sầu..chôn một cõi tâm riêng
Năm tháng ..cô ấy về trên bục giảng!
Kiếp tha hương..nợ quốc vẫn còn mang

Chiều giáo đường

 

Chiều giáo đường 

 Bâng khuâng kỷ niệm của bao ngày
Mắt đẫm âu sầu chợt sáng ngay
Tiếng nói nơi nao mà tỉnh giấc
Thanh âm diệu vợi rót tình say 

Chiều rơi ấm áp chờ trăng đến
Khói tỏa lam màu đủ sắc mây
Thánh thót hồi chuông nào vọng lại
Trên cao tượng Mẹ thấu tình lây