Thứ Ba, 24 tháng 5, 2022

Khung buồn

 Khung buồn

 


Đốt lòng ….
tôi đốt hết cả tim gan
Màu áo tím
cho tròn câu dang dỡ

Màu áo trắng
cho tang lòng ngút cháy
Bốn mươi bảy năm
……vẫn một vòng xoay

Quê hương tôi đâu..
sau ngày mất dấu!
Lệ lòng ứa mủ ..
cả một buồng tim

Ai biết ai hay từ năm tháng ấy!
Tháng tư đen sao cứ mãi dật dờ
Bao biển nhớ
trở về bên khung cửa


Ai đang lặng nhìn
một ánh thu phai

Tiếc rằng

 Tiếc rằng

Em về lối cũ …..ai đan
Bước chân hồi hộp cung đàn nhói tim
Khẽ khàng môi mắt lim dim
Người xưa có đợi ngõ tìm hôm nao 

Hay là ngày đó đã tan
Như dòng nước chảy phúc lan nơi nào
Đời đau lắm cuộc lao đao
Em về nay đã .. trách sao muộn màng

 Thôi đành chẳng thể oán than
Thế gian muôn sự ngỡ ngàng lắm thay!

Vô ưu

 Vô ưu

 Có người con gái đi tìm
Vô ưu…hoa ấy trong tim ngày nào
Dòng đời lại lắm lao đao
Hoa kia chẳng thấy đón chào em tôi!

 Dần dà năm tháng nổi trôi
Bên triền dốc ngược cô xuôi dòng đời
Bước chân ngần ngại chơi vơi
Đường xưa cỏ mọc hoa phơi sắc ngần

 Người ta thấy được ruộng sân
Em tôi chỉ kiếm thanh xuân rã rời

Đời vui mấy nẽo

 Đời vui mấy nẽo

Em cười theo gió
Lặng buồn cùng mây
Thơ tình em viết
Trộn lẫn nhớ mong

 Mà lòng không tỏ
Nụ Hồng mong manh
Bước chân ngại ngần
Tháng năm trời khóc 

Mưa giăng tối trời
Nặng lòng em nói
Chút gì phôi pha
Thiết tha còn đó

 Nhớ quên vẫn còn
Tháng ngày lao đao
Tay bàn tay nắm
Lạnh ngắt xót sao 

Hôm nay ngày mai
Người xem ai hiểu
Nụ hồn chơi vơi
Một  cô gái nhỏ

 Mộng lần xa bay
Tay lần chuỗi hạt
Câu kinh lặng thầm
Lạy Mẹ cao thẩm

Thấy con nỗi niềm
Một đời xanh xao

Tiếc rằng

 Tiếc rằng

Em về lối cũ …..ai đan
Bước chân hồi hộp cung đàn nhói tim
Khẽ khàng môi mắt lim dim
Người xưa có đợi ngõ tìm hôm nao 

Hay là ngày đó đã tan
Như dòng nước chảy phúc lan nơi nào
Đời đau lắm cuộc lao đao
Em về nay đã .. trách sao muộn màng

 Thôi đành chẳng thể oán than
Thế gian muôn sự ngỡ ngàng lắm thay!

Vô ưu

 Vô ưu

 Có người con gái đi tìm
Vô ưu…hoa ấy trong tim ngày nào
Dòng đời lại lắm lao đao
Hoa kia chẳng thấy đón chào em tôi!

 Dần dà năm tháng nổi trôi
Bên triền dốc ngược cô xuôi dòng đời
Bước chân ngần ngại chơi vơi
Đường xưa cỏ mọc hoa phơi sắc ngần

 Người ta thấy được ruộng sân
Em tôi chỉ kiếm thanh xuân rã rời

Đời vui mấy nẻo

 Đời vui mấy nẻo

Em cười theo gió
Lặng buồn cùng mây
Thơ tình em viết
Trộn lẫn nhớ mong 

Mà lòng không tỏ
Nụ Hồng mong manh
Bước chân ngại ngần
Tháng năm trời khóc 

Mưa giăng tối trời
Nặng lòng em nói
Chút gì phôi pha
Thiết tha còn đó

 Nhớ quên vẫn còn
Tháng ngày lao đao
Tay bàn tay nắm
Lạnh ngắt xót sao 

Hôm nay ngày mai
Người xem ai hiểu
Nụ hồn chơi vơi
Một  cô gái nhỏ

 Mộng lần xa bay
Tay lần chuỗi hạt
Câu kinh lặng thầm
Lạy Mẹ cao thẩm

Thấy con nỗi niềm
Một đời xanh xao

Thế đó

 Thế  đó

 Ta chợt nhớ một mùa yêu xa lắm

thuở ve kêu thắp thoáng phút đợi chờ

ngày xưa đó với hồn thơ xanh thẳm

nẻo bình yên chở nỗi nhớ vào mơ 

 

nay lặng lẽ ôm dòng đời quạnh vắng

mỉm cười thôi ...cứ thế mà vui màu

rồi cũng hết chiều vàng phai nắng tắt

hoàng hôn đời một bóng ngã về đâu

Thôi


Thôi


Cơn gió đông về lạnh lắm biết không!

Se sắc buồn như chim sầu lẽ bạn

Kiếp đời trôi giông tố bão bùng trông

Thôi nhặt lấy bóng mình mà bầu bạn



Thuở hẹn hò chỉ buồn theo vận nước

Nhập nhằng chi ..chỉ lo chuyện áo cơm

Mòn mỏi nhiều quên đi mùa hẹn ước

Để xa rồi nhói lại một miền đơn



Cứ bước mãi trên hành trình đơn độc

Trách chi nhiều duyên phận kiếp đời rong

Vườn thu tàn lại ngại một mùa đông

Ai đứng trông chờ..sao không bật khóc



Đường xưa lối mộng dấu giày ai bước

Tháng ngày xa lạc mất nét xuân rơi

Mai sau gặp lại phải ngàn sau đó ! 

Cháo Mạnh Bà đừng uống …để tìm thơ

Bó Huệ trắng ..lời cho Mẹ

 Bó Huệ trắng ..lời cho Mẹ

 

Nhớ da diết thuở ấy xa rất xa

Trong duyên hạnh ngộ nào cứ như là

Rồi lại chia ly muôn vàn đau đớn

Tôi viếng mộ Mẹ với nhành Huệ trắng

........

Viễn xứ xa quê đời ôm mưa nắng

Và mãi bao mùa cảm đắng trên tay

Nhớ Mẹ ròng rã từ xuân xanh thấu

Long đong phận đời chờ đợi ấp yêu

........

Bó Huệ trắng đơn sơ niềm sâu lắng

Như lời Mẹ dạy con giữ sạch trong

Dẫu mưa nặng hạt đời sầu muôn lối

Nhớ nhé con ..mai rồi mẹ cũng xa

.........

Tháng năm với ngày nhắc nhở “Ơn Mẹ”

Bó Huệ trắng....đóa hoa lòng thiết tha

Duyên -nghiệp -hạnh ngộ-chia ly-xót xa

Nhớ Mẹ lắm ...Mẹ ơi ..lòng con nhói

Hơn thua… khổ đau

 


Hơn thua… khổ đau

 

Xoá hết cho đau một lần thôi

Có gì bận rộn với chia phôi

Bởi dĩ cuộc đời ai khổ mãi

Rồi thôi năm tháng cũng nhạt trôi

 

Hơn nửa đời đôi vai mòn mỏi

Kiếp nhân sinh mặn chát bờ môi

Cái nghiệp trần ai đâu biết được

Câu thơ tiếng hát …để mà vui

 

Màu mắt môi xưa nay đã lạt

Bận bịu làm chi cũng đã rồi

Xanh xưa đâu bán mà đâu cất

Chỉ tại mây trời nuốt xa xôi

 

Cát bụi ngày mai ai biết được

Đã sinh ra một phận má hồng

Mỉm cười đôi chút sầu quên lãng

Cứ thế quên đi chuyện của lòng

Nép vào Mẹ

Nép vào Mẹ

 

Hôm nay ngày của Mẹ

Nơi cao người vẫn nhìn

Trên hành trình đơn độc

Con của Mẹ một mình

 

Vẫn nụ thắm trên môi

Hôm nay và ngày mai

Mẹ dõi theo con bước

Con còn sợ điều chi

 

Vẫn một niềm mơ ước

Vẫn hai tiếng XIN VÂNG

Bên hiên chiều nép Mẹ

Màu nắng chiếu lung linh

 

Dẫu đông về rất lạnh

Nắm tay con ngại gì

Khói lam tỏa trời mây

Hôm nay lòng con ấm

 

Chẳng chút mùi đơn côi

Tiếng kinh chiều vọng lại

Khấn nguyện nhiều phai phôi

Quên hết bao muộn phiền

 

Thân mến chúc các bạn hạnh phúc bên mái ấm gia đình trong ngày hiền mẫu, dẫu biết rằng ..ngày nào cũng nhớ Mẹ thôi

Mother day 2022










Thương màu áo tím

 

Thương màu áo tím 

 

Thôi anh áo tím hôm nào

Tình chung em cất ngõ vào tim em

Luyến lưu một chút đủ rêm

Đêm về giá lạnh bên thềm chắt chiu

Bởi đời đã lắm buồn thiu

Ai vay mượn mất mỹ miều riêng xưa

Rừng phong thu đỏ.. . . . tím mờ áo em





Rừng phong thu đỏ...
. . tím mờ áo em




Nhớ nhau không mà lệ thắm đường dài

Bao mùa lá đỏ người xa mất rồi

Hẹn nhau chi .. mà câu thề đã lỗi

Rừng phong thu đỏ..tím mờ áo ai



Nhớ nhau không mà..bóng ngã ngày dài

Se sắc màu pha chế nỗi lòng vay

Thu vàng võ ..thay màu thu lá đỏ

Thuở hẹn hò ..bây giờ mi mắt cay



Em vẫn còn đây không thay màu áo

Sợ thay màu mình sẽ lạc mất nhau

Cho thêm nhung nhớ những chiều qua ngõ

Thuở ngại ngùng …ánh mắt chỉ vội trao



Đường xưa lối…con dốc giờ đã ngược

Em mệt rồi ..chân mỏi gối đơn côi

Ráng chiều…rừng phong dội lên sắc áo

Rừng phong thu đỏ..tím mờ áo em


Dẫn

 


Dẫn . . .. . .

Dòng đời trôi…cứ trôi…mãi trôi

Một cái gì đó, một hình ảnh, một khung nhìn….

Cũng làm người cảm xúc

------oOo -------- 

Thế là …..

Dòng thơ buồn xuôi dòng theo năm tháng..

giữa khắc khoải của cuộc đời.. như : 

”có một lần mất mát, mới thương người đơn độc… “

                                                 một nhạc sĩ đã nói 

------oOo -------- 


Năm tháng buồn câu thơ tình em viết

Những nhiệm mầu qua một thuở nhớ quên

Ai trả em màu mắt trong ngày đó

Tuổi chưa buồn chưa nhớ một lần thương

Tháng ngày dần trôi
Câu thơ tình em viết
Gặm nhấm nỗi sầu
Chẳng biết gởi về đâu
Đành đóng khung buồn
Đưa vào trang Web
Thân thương gởi đến các bạn , hãy nhấp vào xem khung buồn cô ấy … tới đâu nhé


https://chauhoanganh.blogspot.com

                                                               Hoàng châu 2022