Thế đó
Ta chợt nhớ một mùa yêu xa lắm
thuở ve kêu thắp thoáng
phút đợi chờ 
ngày xưa đó với hồn thơ
xanh thẳm 
nẻo bình yên chở nỗi nhớ vào mơ
nay lặng lẽ ôm dòng đời
quạnh vắng 
mỉm cười thôi ...cứ thế
mà vui màu 
rồi cũng hết chiều vàng
phai nắng tắt 
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét