Cung phím sầu
Ta
lần từng phím nốt sầu
Giọt
nào vụn vỡ thêm sâu gót mình
Chiều
nghiêng thần sắc vô tình
Làm
sao biết được…vô minh ấy là
Dẫu
sao thì cũng thiết tha hương mầu
Hỡi
ơi! Sao mãi đong ngâu
Sắc
se chừng ấy ..dòng châu tạ từ
Mà
sao chẳng thấy tựa như ..dấu hài
Hay
là cánh cửa thiên thai
Cứ
trông là vậy..miệt mài ..thấy đâu!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét