Thơ không anh
Anh có còn đọc được
những vần thi
Ta viết cho nhau thân
thương ngày trước
Những vần thơ cháy bỏng
niềm mơ ước
Về một tình yêu không
thể phân ly
Thế mà rồi anh cũng đã
ra đi
Bỏ lại em với niềm đau
tê tái
Cung thương đứt làm sao
mà quấn lại
Phím gẫy tơ chùng lạc
mất nốt “Si”
Rồi một ngày tư duy em
chợt lặng
Những vần thơ nay cháy
miết vô hồn
Cứ tuôn chảy như chưa
lần từ khước
Nhưng từ thâm sâu em
từng nhận biết....
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét